CÂU CHUYỆN VỀ LÒNG NHÂN HẬU
(Bài văn của Em Trần Đức Long, học sinh lớp 4, Trường Hoàng Lê, )
Đề bài: Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về một người có tấm lòng nhân hậu.
Bài làm:
Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu. Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây, em xin kể một câu chuyện nói về điều đó. Câu chuyện như sau:
Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên:
Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ!
• Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không?
Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu. Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ!
• Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho.
Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu:
Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu!
Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng.
Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa,nói:
• Ôi, con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều.
Cái Hoa tươi cười:
Con cảm ơn mẹ ạ!
Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn, suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ thôi?
Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót. Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí. Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng, đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được.
http://dotchuoinon.com/
Lời Chúa Giê-su trong Tin Mừng của Giáo hội Công giáo được Thánh sử Máccô ghi lại cũng nói đến sự cảm thông của Chúa Giê-su với tha nhân trong đoạn sau:
Lời Chúa, Chúa nhật 16 thường niên, năm B
(Mc 6, 30-34)
Lời Chúa: "Họ như đàn chiên không người chăn".
30 Các Tông đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31 Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút”. Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32 Vậy, Thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. 33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
Suy niệm: Cảm thông phục vụ:
Đức Giêsu luôn tỏ ra thái độ cảm thông với nỗi đau của con người: Người khóc thương thành Giêrusalem sắp bị hủy diệt (Lc 19,44), Người cảm thông với tiếng khóc của bà góa đang đưa xác con trai đi chôn tại thành Naim và Ngài đã cho người con trai mới chết sống lại (Lc 7,11-17); Người khóc thương bạn thân Lazarô mới chết bốn ngày và truyền cho anh trỗi dậy ra khỏi mồ (Ga 11,1-14)… Đức Maria cũng có thái độ cảm thông với đôi tân hôn thành Cana khi tiệc cưới nửa chừng hết rượu. Mẹ đã đứng ra cầu bầu xin Đức Giêsu can thiệp giúp đôi tân hôn (x. Ga 2,1-11). Thánh Phaolô cũng dạy các tín hữu phải biết cảm thông phục vụ tha nhân như sau: "Vui với người vui, khóc với người khóc”(Rm 12,15).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su, ơn gọi của mỗi người Kitô hữu chúng con là phải đưa những người đau khổ, những người thất vọng, những người đã mất niềm tin vào cuộc sống, những người lạc lối trên đường về Thiên Quốc, … đến với Đại dương Lòng thương xót Chúa qua Truyền Thông Tin Mừng.
Xin mở lòng con để con luôn biết cảm thông, chia sẻ với nỗi đau của tha nhân bằng một tình yêu dịu ngọt là tình yêu của Chúa qua khí cụ đời con.
Xin hãy mở mắt con để nhìn thấy những người đang đói cơm bánh vật chất, đang khát nghe giảng Tin Mừng, hầu sẵn sàng đáp ứng với hết khả năng của con. Xin giúp con luôn biết “chạnh lòng xót thương” để nên giống Chúa từ bi bao dung nhân hậu, nhờ đó con sẽ tích cực góp phần, đưa được nhiều người về làm con Chúa trong gia đình Hội thánh. Amen.
Dom Long.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét