"Tại Sao Lại Cười"
Vis-nu là một trong những vị thần rất được người theo Ấn Giáo thờ kính. Những người có một niềm tin sâu sắc đều nhận ra thần Vis-nu trong tất cả mọi sự.
Một tín đồ nọ sống rất siêu thoát. Nhưng ông lại bị những người khác coi như là một người khờ dại.
Ngày kia, sau khi đã khất thực trong một ngôi làng, người tín đồ thánh thiện này ra trước cổng làng và ngồi bên vệ đường để ăn những của thiên hạ bố thí.
Ðang lúc ông dùng bữa thì một con chó đói từ đâu chạy tới. Người tín đồ bèn dành phần lương thực của mình cho con chó. Không mấy chốc người và vật trở nên đôi bạn thân.
Thấy cảnh kỳ lạ, dân chúng trong làng đổ xô đến xem. Nhưng một người trong đám đông lên tiếng:
- Có gì lạ khiến chúng ta phải mất giờ đến xem. Người này chỉ là một tên khờ khạo. Bởi vì hắn không phân biệt được người với thú vật.
Nghe thế, nhiều kẻ phá lên cười chế diễu, còn người thánh thiện điềm tĩnh trả lời:
- Tại sao các ngươi lại cười? Các ngươi không thấy rằng Vis-nu đang ngồi bên cạnh Vis-nu sao? Các ngươi không thấy rằng Vis-nu đang cho ăn và Vis-nu đang được cho ăn sao? Tại sao các ngươi lại cười, hỡi các Vis-nu?
* * *
Câu chuyện trên đây có thể là một bài học về đức tin. Thiên Chúa đến với con người trong những cái tầm thường và bất ngờ nhất của cuộc sống. Ðể nhận ra Chúa, con người cần phải vượt qua cái nhìn hẹp hòi, gò bó trong những ý niệm quen thuộc của mình.
Những người đồng hương Nazarét có lẽ đã nghe đồn thổi về tiếng tăm của Chúa Giêsu và họ lại càng ngạc nhiên hơn nữa khi nghe Ngài phát biểu trong hội đường của họ nhân một lần Ngài trở về thăm quê. Sự khôn ngoan của Ngài mà họ đã chứng kiến tận mắt, những phép lạ mà Ngài đã thực hiện tại một vài nơi, những thành tích này làm dấy lên trong đầu họ một câu hỏi: "Phải chăng Ngài không phải là đấng cứu tinh mà Thiên Chúa hứa gửi đến cho dân tộc?"
Và người ta bắt đầu tra cứu với một phương pháp rất khoa học. Họ dở Kinh Thánh ra và thấy nói rằng Ðấng cứu tinh xuất thân từ một nơi khác chứ không phải là người làng nghèo nàn tăm tối như Nazarét. Họ điều tra về nguồn gốc của Chúa Giêsu và thấy rằng cha mẹ Ngài, anh em, dòng họ, bà con của Ngài đều là những người nghèo hèn mà họ biết rõ ngọn nguồn.
Với cách suy nghĩ và lý luận rất khoa học ấy, những người đồng hương của Chúa Giêsu đã khước từ Ngài. Nguồn gốc tăm tối của Ngài đã là một màn chắn khiến những người Nazarét không tin nhận Chúa Giêsu.
* * *
Xin Chúa ban thêm đức tin để con không ngừng ra khỏi cái nhìn gò bó hẹp hòi của con, và không ngừng nhận ra Ngài vẫn tiếp tục hiện diện trong cuộc sống của con.
Xin Ngài ban thêm đức tin để con biết đón nhận Ngài trong những biến cố bất ngờ và nghịch thường nhất.
Xin Ngài ban thêm đức tin để con biết đón nhận Ngài trong mọi người anh em, nhất là nơi những kẻ thấp hèn, những kẻ bất hạnh và ngay cả nơi những kẻ thù ghét con.
Lời Chúa, thứ 2 tuần 22 thường niên, năm B.
(Lc 4,16-30)
Lời Chúa theo Thánh Luca !
Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Nadarét, nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, thì ngày Sabbat, Người vào hội đường. Người đứng dậy để đọc sách. Người ta trao cho Người sách tiên tri Isaia. Mở sách ra, Người gặp ngay đoạn chép rằng: "Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Ngài xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng".
Người gấp sách lại, trao cho thừa tác viên, và ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ: "Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe". Mọi người đều làm chứng cho Người và thán phục Người về những lời từ miệng Người thốt ra, và họ nói: "Người này không phải là con ông Giuse sao?"
Và Người nói với họ: "Hẳn các ngươi sắp nói cho Ta nghe câu ngạn ngữ này: "Hỡi thầy thuốc, hãy chữa lấy chính mình"; "điều chúng tôi nghe xảy ra ở Capharnaum, ông hãy làm như vậy tại quê hương ông". Người nói tiếp: "Ta bảo thật các ngươi, không một tiên tri nào được đón tiếp tại quê hương mình. Ta bảo thật các ngươi, đã có nhiều bà goá trong Israel thời Êlia, khi trời bị đóng lại trong ba năm sáu tháng, khi nạn đói lớn xảy ra khắp trong xứ; dầu vậy, Êlia không được sai đến cùng một người nào trong các bà đó, nhưng được sai đến bà goá tại Sarepta thuộc xứ Siđon. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Êlisêô, thế mà không người nào trong họ được lành sạch cả, ngoại trừ Naaman, người Syria".
Khi nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy căm phẫn, họ chỗi dậy và trục xuất Người ra khỏi thành. Họ dẫn Người lên triền núi, nơi xây cất thành trì của họ, để xô Người xuống vực thẳm. Nhưng Người rẽ qua giữa họ mà đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét