CẦN MỘT THẦN TÍCH
Chúng sinh họp mặt đông đủ hướng về Đấng tạo hóa, nói:
- "Cho chúng con một thần tích, như thế chúng con mới tin Ngài là Thiên Chúa chân chính".
- "Các ngươi muốn thần tích như thế nào?"- Đấng tạo hóa buồn, thương hại nhìn mọi người, nói tiếp: "Các người có biết, các tinh tú làm thế nào mà phát sáng chăng ? Hoa lan làm thế nào mà nở rộ chứ ? Hạt giống vì sao nảy mầm ? Trẻ con trưởng thành như thế nào...? Dòng suối nhỏ chảy ra biển lớn rồi tiếp tục quay về nơi nguồn gốc của nó; cá hồi chó đi ngược dòng sông lớn trở về nơi sinh trưởng của nó...
Một đời đi qua, một đời lại đến, các ngươi có mắt nhưng nhìn không thấy; có tai nhưng nghe không được, tâm hồn lại bị mỡ lợn bịt kín, cái gì cũng không cảm nhận được sao?"
Suy tư:
Không một học sinh nào đòi coi bằng cấp của thầy cô giáo, chỉ có những người hay ghen và kiêu căng mới làm như thế, vì trên lãnh vực chuyên môn, kiến thức của trò không hơn thầy.
Người Do Thái và các thượng tế, biệt phái đã được chứng kiến rất nhiều phép lạ Chúa Giê-su đã làm (Chúa Giê-su đã làm nhiều dấu lạ: người chết sống lại, người què biết đi, người câm nói được, người điếc nghe được, và dấu lạ vĩ đại nhất chính là sự sống lại của Ngài), nhưng họ vẫn không nhận ra Ngài là Thiên Chúa, là Đấng tạo dựng muôn loài.
Ước chi, mỗi khi ngắm nhìn thế giới, con nhận ra được bàn tay Ngài đã tạo dựng và xắp đặt thật tuyệt mỹ. Ngài luôn là chủ tể mọi loài và cầm quyền sinh tử trên cả kẻ chết cũng như người sống.
Lời Chúa hôm nay nhắc lại việc Ngài đã chữa lành bệnh cho Nhạc mẫu ông Simon (môn đồ của Ngài) phải cơn sốt nặng.
Lời Chúa, thứ 4 tuần 22 thường niên, năm B
(Lc 4,38-44)
Lời CHúa theo Thánh Luca !
Khi ấy, Chúa Giêsu chỗi dậy ra khỏi hội đường, Người đến nhà Simon. Nhạc mẫu ông Simon phải cơn sốt nặng, và người ta xin Người chữa bà ấy. Người đứng bên bà, truyền lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến khỏi bà. Tức thì bà chỗi dậy, và dọn bữa hầu các ngài. Khi mặt trời lặn, mọi người có bệnh nhân đau những chứng bệnh khác nhau, đều dẫn họ đến cùng Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân, và chữa họ lành. Các quỷ xuất khỏi nhiều người và kêu lên rằng: "Ông là Con Thiên Chúa". Nhưng Người quát bảo không cho chúng nói, vì chúng biết chính Người là Ðức Kitô.
Ðến sáng ngày (hôm sau), Người ra đi vào hoang địa, dân chúng liền đi tìm đến cùng Người, họ cố cầm giữ Người lại, kẻo Người rời bỏ họ. Người bảo họ rằng: "Ta còn phải rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho những thành khác, bởi chính vì thế mà Ta đã được sai đến". Và Người giảng dạy trong các hội đường xứ Giuđêa.
= = = = =
Chúa ơi ! sao mỗi lần Ngài chữa lành bệnh, cứu sống con người thì Chúa lại lui vào nơi vắng vẻ ?
Lạy Chúa, xin hướng dẫn con mỗi khi con có niềm vui hay nỗi buồn, cũng biết tìm đến nơi vắng vẻ để tỏ bày tâm sự cùng Chúa: ca ngợi vinh quang của Ngài đã thực hiện nơi con là khí cụ; dâng lên Ngài những nỗi buồn và đau khổ để Ngài sẻ chia, nâng đỡ và ban thêm sức mạnh cho con để thắng vượt theo thánh ý Ngài.
Lạy Chúa, không có Thầy chúng con không thể làm gì được. Xin ban cho con ơn Chúa để đời sống của con là lời rao giảng và chứng nhân Tin mừng cho những người xung quanh qua công việc Mục vụ Truyền Thông trong Chúa hôm nay. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét