Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

ĐỪNG XÉT ĐOÁN, HÃY NHÂN TỪ ! - thứ 5 tuần 23 TNB

              Cuộc đối thoại với bác sĩ 
                                  và bài học về sự phán xét
                                      = = =

Hãy suy nghĩ trước khi phán xét
     Vị bác sĩ vội vàng chạy vào bệnh viện sau khi được nhận được cú điện thoại yêu cầu thực hiện một cuộc phẫu thuật khẩn cấp. Ông trả lời cuộc gọi thật nhanh, thay quần áo và đi thẳng vào phòng phẫu thuật. Ông nhìn thấy cha của bệnh nhân đang đi đi lại lại trong hội trường, sốt ruột chờ bác sĩ đến.
     Vừa nhìn thấy vị bác sĩ, người cha gào lên: “Tại sao đến giờ này ông mới tới? Ông có biết rằng cuộc sống của con trai tôi đang gặp nguy hiểm hay không? Ông không có bất kỳ ý thức trách nhiệm gì hết sao?”
     Vị bác sĩ vội vàng chạy tới bệnh viện sau khi nhận được yêu cầu thực hiện phẫu thuật khẩn cấp.
     Vị bác sĩ sĩ mỉm cười và nói: “Xin lỗi, vừa rồi tôi không ở trong bệnh viện. Nhưng tôi đã cố gắng đến nhanh nhất có thể sau khi nhận được điện thoại. Bây giờ, tôi muốn anh bình tĩnh lại để tôi có thể làm công việc của mình”.
     “Ông bảo tôi phải bình tĩnh ấy à? Nếu như lúc này chính con trai ông đang ở trong căn phòng mổ kia, ông còn có thể bình tĩnh được sao? Nếu như vì mòn mỏi chờ đợi bác sĩ đến mà con trai ông qua đời thì ông sẽ làm gì?” – Người cha giận dữ nói.
     Vị bác sĩ lại mỉm cười và từ tốn trả lời: “Tuy không thể hứa trước điều gì, nhưng chúng tôi sẽ làm hết sức mình. Trong lúc chờ đợi, anh có thể cầu nguyện những điều tốt đẹp nhất đến với con trai mình.”
     “Khuyên bảo người khác trong khi chính mình chẳng thèm quan tâm, mọi chuyện mới dễ dàng làm sao.” – Người cha lầm bầm trong miệng.
      Ca phẫu thuật diễn ra hàng giờ liền. Cuối cùng, vị bác sĩ cũng đi ra, tươi cười vui vẻ. “Cảm ơn trời! Con trai của anh đã được cứu!” Và không để người cha kịp nói điều gì, vị bác sĩ lại đã vội chạy đi, nói với lại: “Nếu có điều gì thắc mắc, anh có thể hỏi các y tá.”
    “Người đâu mà lạnh lùng kiêu ngạo thế không biết? Ông ta không thể chờ vài phút để tôi còn hỏi về tình trạng của con trai mình à?” – Vài phút sau khi vị bác sĩ rời đi, người cha bực dọc nói với cô y tá.
      Cô y tá trả lời, nước mắt lăn dài trên má: “Con trai của bác sĩ đã qua đời hôm qua vì tai nạn giao thông. Khi chúng tôi gọi cho ông ấy để đến đây thực hiện ca phẫu thuật, ông ấy đang ở đám tang con trai. Và bây giờ sau khi cứu được mạng con trai anh, bác sĩ lại phải trở về và tiếp tục làm lễ mai táng cho con mình.”
Bài học cuộc sống rút ra
     Đừng bao giờ phán xét bất cứ ai, bởi bạn không bao giờ biết được cuộc đời họ như thế nào và họ phải trải qua những gì

http://kenh13.info/cuoc-doi-thoai-voi-bac-si-va-bai-hoc-ve-su-phan-xet.html

Trong đạo Công Giáo, Chúa Giê-su cũng thường xuyên dạy chúng ta không nên xét đoán; và còn cao hơn nữa là hãy trở nên nhân từ như Cha các con là Đấng Nhân Từ. Chúng ta cùng tìm hiểu:


Thứ 5 tuần 23 thường niên, năm B
(Lc 6,27-38)

Lời Chúa Giê-su theo Thánh Luca !

     Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo các con đang nghe Thầy đây: Các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những kẻ vu khống mình. Ai vả con má bên này, thì đưa cả má bên kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì con hãy cho, và ai lấy gì của con, thì đừng đòi lại.
     Các con muốn người ta làm điều gì cho các con, thì hãy làm cho người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ yêu các con, thì còn ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội lỗi cũng yêu những ai yêu họ. Và nếu các con làm ơn cho những kẻ làm ơn cho các con, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng làm như vậy. Và nếu các con cho ai vay mượn mà trông người ta trả lại, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng cho những kẻ tội lỗi vay mượn để rồi được trả lại sòng phẳng.
     Vậy các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mượn mà không trông báo đền. Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và các con sẽ là con cái Ðấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những kẻ bội bạc và những kẻ gian ác.
     Vậy các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Ðấng nhân từ. Ðừng xét đoán, thì các con sẽ khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được thứ tha. Hãy cho, thì sẽ cho lại các con; người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong đấu nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu ấy". - Đó là Lời Chúa.


Phú lắng đọng:

     Theo chân Chúa Kitô, Đức Phaolô VI đã rao giảng về nền văn minh tình thương, và Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II cũng tiếp nối sứ vụ ấy. Trong bài diễn văn nhậm chức Giáo Hoàng, ngài đã nói rằng: “Chúng tôi muốn sứ vụ của mình ngay từ đầu là sứ vụ tình yêu, và muốn thể hiện và tuyên bố sứ vụ này bằng mọi cách có thể. Về vấn đề này chúng tôi sẽ cố gắng theo các tấm gương đáng khen của các vị tiền nhiệm gần đây của mình”.
     Nền văn minh tình thương trước hết là thái độ bao dung, bất bạo động trước bất công, trước lỗi lầm của người khác, kể cả của kẻ thù: “Hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em, hãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em. Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại”.
     Nền văn minh tình thương là đối xử với người khác như đối xử với chính mình: “Anh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy”.
     Nền văn minh tình thương biểu hiện ở việc yêu thương không phân biệt: “Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ. Và nếu anh em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa…..”.
   Nền văn minh tình thương là có lòng nhân từ, sống lòng thương xót như Thiên Chúa: “Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ. Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán”.
    Khi cố gắng sống và kiến tạo nền văn minh tình thương, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa và trở thành anh em một nhà: “phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là con Đấng Tối Cao”. Khi đó cuộc đời và môi trường sống của chúng ta thật đẹp biết bao:
     “Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay
     Anh em được sống vui vầy bên nhau” (Tv 133,1)

     Lạy Chúa Giêsu, Chúa mời gọi chúng con sống lòng thương xót với nhau như Chúa Cha đã thương xót chúng con, nhưng chúng con vẫn bưng tai bịt mắt và kết quả là còn nhiều cảnh khổ, nhiều bất công hận thù trong thế giới hôm nay. Xin Chúa nâng đỡ sự yếu đuối của chúng con, để chúng con mạnh dạn làm chứng cho lòng thương xót Chúa, xây dựng nền văn minh tình thương nơi mái nhà, ở học đường, trong công trường ngoài phố chợ…Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét